[Her Museum] The Rococo - trường phái nghệ thuật của sự lộng lẫy

[Her Museum] The Rococo - trường phái nghệ thuật của sự lộng lẫy
Xuân này nàng chọn cho mình phong cách nghệ thuật nào làm tôn chỉ. Hôm nay, hãy cùng HER25 khám phá một trường phái nghệ thuật được sử dụng rộng rãi nhưng không phải ai cũng biết tên. Được xem là kỷ nguyên tiếp nối văn hóa Baroque, phong cách Rococo từng trở thành trào lưu nghệ thuật tại Pháp thế kỷ 18 và cho đến ngày hôm nay vẫn được xem là nét văn hóa nghệ thuật đặc biệt. Còn gì tuyệt hơn khi cùng ngắm những tác phẩm Rococo tươi mới khi Xuân về phải không?

Điểm đặc trưng của Rococo có lẽ là phong cách nổi loạn, lộng lẫy bậc nhất. Rococo thường được coi là sự níu kéo cuối cùng của phong trào Baroque. Phong cách Rococo đặc biệt ở sự cầu kỳ trong từng chi tiết nhỏ và mang tính sân khấu cao. So với sự trật tự, trau chuốt và nghiêm túc của phong cách Cổ điển, Rococo thường bị gắn mác là hời hợt, suy đồi và phi logic. Rococo lần đầu tiên xuất hiện ở Pháp trong những năm 1720 và 1730 như một trường phái được phát triển bởi các Artisan (nghệ nhân thủ công) hơn là kiến ​​trúc sư, điều này giải thích tại sao Rococo có mặt chủ yếu trong đồ nội thất, đồ bạc và gốm sứ.


PHONG CÁCH ROCOCO LÀ GÌ


Từ Rococo là sự kết hợp của rocaille có nghĩa là đá hoặc vỏ sò vỡ trong tiếng Pháp và barocco trong tiếng Ý. Rocaille là phương pháp đặc biệt dành cho việc trang trí đài phun nước và hang động có từ thời Phục Hưng Ý. Khi sử dụng kỹ thuật này, các nghệ nhân sẽ trộn lẫn vỏ sò, sỏi cùng nhiều vật liệu hữu cơ khác với xi măng để tạo ra các sản phẩm nghệ thuật của chính mình.

Một điều dễ nhận thấy trong phong cách Rococo là những hoạ tiết đặc trưng thường được lấy cảm hứng từ tự nhiên. Ngoài ra, hình thù của nước cũng được xem là nguồn cảm hứng bất tận của các nghệ sĩ thời kỳ này.


ROCOCO VÀ ĐỒ DECOR


Rococo phát triển mạnh mẽ trong những thiết kế decor của Anh từ năm 1740 đến 1770. Nó xuất hiện lần đầu tiên ở Anh bằng bạc và chạm khắc trang trí vào những năm 1730, với các nghệ sĩ và thợ thủ công nhập cư, bao gồm cả những người tị nạn Huguenot từ Pháp, chẳng hạn như Paul de Lamerie, đóng vai trò quan trọng trong việc phổ biến nó .


Có lẽ đó là thời điểm mà người dân của xứ Phớt tỉnh Ăng lê không còn phớt lờ phong cách này được nữa và cảm thấy xứ sương mù đang thiếu trầm trọng những thiết kế và các kỹ năng cần thiết để cạnh tranh với hàng hóa nhập khẩu của Pháp. Từ năm 1742, các nhà thiết kế đồ nội thất và nhà sản xuất tủ Matthias Lock và Henry Copland đã xuất bản một loạt bản in giới thiệu một dạng tranh cuộn Rococo đặc trưng của Anh.

Phong cách Rococo đã được áp dụng rộng rãi cho chạm khắc gỗ và các công việc trang trí khác và sau đó thống trị thiết kế Rococo của Anh cho đến giữa những năm 1760. Lần đầu tiên ở Anh, hầu hết các bản in đều là thiết kế gốc chứ không phải bản sao của sản xuất lục địa. Tuy nhiên, các nhà thiết kế người Anh vẫn tiếp tục bắt chước các tác phẩm đương đại của Pháp đối với bạc, đồ sứ và đồ nội thất đang được sản xuất ở phân khúc cao cấp nhất trên thị trường.


ROCOCO - NGHỆ THUẬT CỦA TÍNH NỮ VÀ HUYỀN THOẠI


Trong hội họa, phong cách Rococo luôn nổi bật với kỹ thuật phối màu công phu, đem đến cho người xem trải nghiệm hoàn hảo nhất cùng các tông màu pastel nhã nhặn. Chủ đề của các bức tranh cũng theo trường phái hiện thực và mang màu sắc vui vẻ, nhộn nhịp. Các họa sĩ thường phác họa cuộc sống thường nhật của người dân thời bấy giờ. Có thể là buổi dã ngoại trong khu vườn bí ẩn hay các bữa tiệc xa hoa cổ kính. Bên cạnh đó, một số vị thần tiêu biểu như Cupid, nữ thần Hy Lạp hay các nhân vật huyền thoại cũng xuất hiện trong tranh để thể hiện rõ mục đích của nghệ nhân khi pha trộn hiện thực với đời sống tâm linh lúc bấy giờ.

TINH TẾ TRONG CHI TIẾT - BƯỚC TIẾP NỐI CỦA THỜI PHỤC HƯNG


Lấy cảm hứng từ các nghệ sĩ thời Phục hưng, hội họa mang phong cách Rococo luôn đi sâu vào tiểu tiết. Điển hình có họa sĩ người Pháp Francois Boucher, người đặc biệt lưu tâm đến sự cầu kỳ và thường “phức tạp hoá” nội dung các bức tranh. Các tác phẩm của ông luôn được mọi người ví von là bộ trang phục haute couture bởi sự cầu kỳ và tinh tế.

THE SWING - ĐẠI DIỆN TIÊU BIỂU CHO HỘI HOẠ ROCOCO


Có lẽ ngay cả những người chưa từng nghe đến phong cách Rococo thì cũng biết đến bức hoạ nhiều danh tiếng cũng như tai tiếng này.

Vốn nổi tiếng với những chủ đề hoan lạc phù phiếm, những nét vẽ khéo léo cùng với màu sắc và ánh sáng êm dịu, Jean-Honoré Fragonard (1732-1806) là đại diện tiêu biểu cho chủ nghĩa khoái lạc của kỷ nguyên nghệ thuật Rococo.

Nam tước de Saint Julien – một người đàn ông nổi tiếng trăng hoa, đã yêu cầu họa sĩ vẽ tranh lịch sử Gabriel Francois Doyen (1726-1806) vẽ cho mình một bức tranh, trong đó thể hiện hình ảnh người tình nhân trẻ của mình được giám mục đẩy trên một chiếc xích đu trong khi ngài nam tước đang chiêm ngưỡng đôi chân nàng phía dưới. Doyen từ chối lời đề nghị, do đó Fragonard đã nhận lời vẽ bức tranh này, nhưng ông bỏ qua mọi yếu tố có liên quan đến giáo hội và lấy hình ảnh cô gái làm tiêu điểm cho bức tranh. Trong một bộ váy lụa màu hồng bồng bềnh và lơ lửng trên không trung, cô gái đang ngồi trên chiếc xích đu được đẩy bởi một người đàn ông lớn tuổi với vẻ ngưỡng mộ, ông dường như không chú ý thấy người tình trẻ của nàng đang ngước nhìn chiếc váy từ bụi cây bên dưới. Như thể trêu ghẹo khiêu khích, nàng đá văng chiếc giày của mình về phía bức tượng thần Cupid – vị thần của si mê và ái tình – đang đặt một ngón tay lên môi tỏ ý rằng thần chấp thuận mối quan hệ vụng trộm của họ, trong khi đó ở phía sau nàng là bức tượng hai thiên sứ đang tỏ vẻ phản đối. Vào thời ấy, bàn chân trần không mang giày của một người phụ nữ tượng trưng cho sự lõa lồ. Một hình ảnh có ý đồ châm biếm đó là chiếc mũ bergère mà nàng đang đội, hay còn gọi là chiếc mũ của cô gái chăn cừu, bởi vì ở Pháp, những cô gái chăn cừu thường gắn liền với sự đức hạnh và trinh nguyên. Đây được xem là một trong những bức họa tuyệt mỹ nhất của kỷ nguyên Rococo và là tác phẩm nổi tiếng nhất của Fragonard. Bố cục bất đối xứng, khung cảnh căng tràn nhựa sống và sự pha trộn giữa cảnh vui chơi hoan hỉ, cảm giác vô tư lự và vẻ gợi tình là đặc trưng của phong cách Rococo chú trọng vào việc thể hiện niềm hân hoan vui tươi thuần túy và ít ẩn chứa những thông điệp nghiêm tú


Nhìn chung, nếu như trong thời kỳ Baroque, các tông màu đậm và kỹ thuật đánh bóng đổ được ưa chuộng thì đến thời của Rococo, mọi thứ thay đổi hoàn toàn và từ đây, bảng màu pastel bắt đầu được lên ngôi. Các bức tranh theo phong cách Rococo luôn tối ưu hoá những mảng xanh và hạn chế các gam màu nóng. Dù đó là một căn nhà quý tộc hay quán trà vỉa hè, Rococo đều có thể xuất hiện. Hơn thế, phong cách Rococo đậm chất trữ tình và chúng không hề phân biệt tầng lớp xã hội. Từ mái nhà cũ kỹ hay bức tranh được đặt ngay ngắn trong không gian lối đi, Rococo luôn trở nên thân thuộc đến lạ thường và trở thành một di sản văn hóa của Pháp thế kỷ 18.





 

Đang xem: [Her Museum] The Rococo - trường phái nghệ thuật của sự lộng lẫy